Không ngồi yên trước cảnh bà con xếp hàng giữa nắng thiêu đốt chờ hứng từng can nước, chị Kim vác bụng bầu 8 tháng lặn lội theo 4 xe bồn chở 80 khối nước trong veo chạy thẳng về Gò Công Đông, Tiền Giang.
“Tôi lên mạng, vô các hội nhóm dân Gò Công, hỏi chỗ nào thiếu nước rồi tìm nước sạch, thuê xe bồn chở về tặng tận nơi”, chị Trần Ngọc Thiên Kim (32 tuổi, quận 6, TP.HCM) chia sẻ.
“Nhìn bà con khổ sở, tôi không chịu nổi”
Vượt gần 100km từ TP.HCM về huyện Gò Công Đông (Tiền Giang) đúng 9h sáng, chị Kim với bụng bầu cùng xe bồn chở 20m3 nước ngọt đầu tiên “cập bến” ấp 6, xã Tân Phước.
Đây là một trong những khu vực đang chịu tác động nặng nề của hạn mặn. Kênh rạch cạn dòng, đồng khô cỏ cháy, nguồn nước ngọt khan hiếm trầm trọng khiến cuộc sống người dân khốn đốn.
Tại những điểm “Nước sạch miễn phí”, xe nước của chị Kim dừng lại để châm đầy vào các cụm bồn 5-6 cái đã được chuẩn bị sẵn. Đây là nơi tập kết nước ngọt để bà con mang can đến rút nước về dùng.
Ông Nguyễn Văn Bình (58 tuổi, xã Tân Phước, Gò Công Đông) hai tay xách hai can nhựa loại 20 lít. Ông vừa đi nhanh về phía bồn nước, vừa nói với chị Kim: “Cô coi đường lộ lớn vậy chứ chưa có nước máy, năm nào hạn mặn là bà con chỉ còn biết trông chờ những xe nước từ thiện như vầy”.
Trong lúc chờ chị Kim châm nước vào bồn, ông Bình kể tiếp: “Ở đây bao năm qua đều xài nước sông, uống nước mưa. Năm nay hạn sớm nên các cống đều đã đóng để ngăn mặn. Nước ngọt thiếu trầm trọng, nói mấy cô đừng cười chứ 3 ngày rồi tôi chưa dám tắm”.