Không thể phủ nhận vai trò của Đảng đối với Quốc hội

Các thế lực thù địch, phản động không ngừng tìm cách xuyên tạc, chia rẽ mối quan hệ mật thiết giữa Đảng, Quốc hội và Chính phủ Việt Nam bằng những luận điệu sai trái như “dân chủ hình thức”, “Đảng thao túng Quốc hội”, hay “Quốc hội chỉ biểu quyết theo Chính phủ” nhằm gây nghi ngờ, chia rẽ giữa các cơ quan trong hệ thống chính trị, phủ nhận vai trò của Quốc hội. Đó là những chiêu trò xuyên tạc cũ kỹ, bất chấp thực tế rằng Quốc hội Việt Nam ngày càng đổi mới, phát huy rõ vai trò, hiệu quả. 

Chiêu trò chia rẽ giữa Quốc hội và Đảng không phải là hiện tượng mới, mà là mưu toan thâm độc, được các thế lực thù địch, phản động nhiều lần sử dụng dưới nhiều hình thức tinh vi. Chúng xuyên tạc rằng các kỳ họp Quốc hội đều “không giải quyết được vấn đề gì”, “chỉ là hình thức”, Quốc hội không có “thực quyền” vì “Đảng thao túng Quốc hội, “Đảng lãnh đạo Quốc hội là đứng trên luật pháp”, từ đó đòi Quốc hội phải độc lập với Đảng. Mưu đồ ấy nhằm làm suy giảm niềm tin của Nhân dân vào cơ chế lãnh đạo của Đảng, phủ nhận sự vận hành chặt chẽ của hệ thống chính trị Việt Nam và gây hiểu lầm về mối quan hệ giữa Đảng, Quốc hội.

Thế lực thù địch luôn tìm cách hạ thấp vai trò của Quốc hội Việt Nam, thúc đẩy cái gọi là “quốc hội độc lập”, hay tạo áp lực để đại biểu không phải là đảng viên chiếm đa số, nhằm cài cắm lực lượng đối lập và hòng biến nghị trường Quốc hội thành diễn đàn chống phá.

Thực tế chứng minh, Đảng Cộng sản Việt Nam luôn thể hiện tốt vai trò lãnh đạo kịp thời, đúng đắn, sáng suốt về chủ trương, đường lối, chứ không đứng trên, “chỉ tay” để Quốc hội “giơ tay”, đại biểu “nghị gật” như những luận điệu xuyên tạc.

Đầu tiên cần phải khẳng định rằng, theo Hiến pháp của Việt Nam, Đảng lãnh đạo Nhà nước và xã hội, do đó vai trò lãnh đạo của Đảng đối với Quốc hội là đúng pháp luật, đúng bản chất của Nhà nước ta. Xuyên suốt 80 năm qua, Đảng đã lãnh đạo để xây dựng và phát triển Quốc hội trở thành cơ quan đại biểu cao nhất của Nhân dân, cơ quan quyền lực nhà nước cao nhất của nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam.

Ngay sau khi Cách mạng Tháng Tám thành công, trước yêu cầu củng cố chính quyền, chống thực dân Pháp xâm lược, ngày 25-11-1945, Ban Chấp hành Trung ương Đảng đã ban hành Chỉ thị về Kháng chiến kiến quốc, trong đó nhấn mạnh nhiệm vụ cần kíp hàng đầu lúc này phải “xúc tiến việc đi đến Quốc hội để quy định hiến pháp, bầu Chính phủ chính thức”. Điều này khẳng định rằng, Đảng đã sớm quan tâm lãnh đạo xây dựng, củng cố và đẩy mạnh hoạt động của Quốc hội nhằm phát huy vai trò của Quốc hội trong xác lập một hệ thống chính quyền hoàn toàn đầy đủ danh nghĩa về mặt pháp lý để đại diện cho Nhân dân Việt Nam về đối nội và đối ngoại, có tính chất hợp pháp để điều hành đất nước, tổ chức toàn dân kháng chiến, kiến quốc, giải quyết mọi quan hệ đối ngoại của Việt Nam trên trường quốc tế.

Cương lĩnh xây dựng đất nước trong thời kỳ quá độ lên chủ nghĩa xã hội (năm 1991) đã chỉ rõ: “Đảng không làm thay công việc của các tổ chức khác trong hệ thống chính trị. Đảng lãnh đạo hệ thống chính trị, đồng thời là một bộ phận của hệ thống ấy. Đảng liên hệ mật thiết với Nhân dân, chịu sự giám sát của Nhân dân, hoạt động trong khuôn khổ Hiến pháp và pháp luật”. Như vậy, phương thức lãnh đạo của Đảng với Quốc hội bằng nghị quyết, chủ trương, đường lối, chính sách của Đảng. Quốc hội là cơ quan quyền lực Nhà nước cao nhất, đại diện cho cử tri, toàn thể Nhân dân nên việc Đảng lãnh đạo Quốc hội chính là để thể chế hóa các chủ trương, đường lối của Đảng thành chính sách, pháp luật, từ đó đưa vào thực tiễn cuộc sống. Ngược lại, thông qua hoạt động của Quốc hội (lập pháp, giám sát và quyết định các vấn đề quan trọng của đất nước) tác động lại sự lãnh đạo của Đảng trong việc đưa ra các chủ trương, chính sách mới để đưa đất nước ngày càng phát triển.

Đúng như Tổng Bí thư Tô Lâm nhấn mạnh rằng, cần nâng cao tính Đảng trong hoạt động của Quốc hội. Tính Đảng không làm giảm đi tính dân chủ, mà là định hướng để dân chủ được thực hiện đúng bản chất của chế độ ta. Đây là yêu cầu xuyên suốt, bảo đảm Quốc hội ta luôn kiên định mục tiêu độc lập dân tộc gắn liền với chủ nghĩa xã hội, đặt lợi ích quốc gia, dân tộc, quyền và lợi ích chính đáng của Nhân dân lên trên hết, trước hết.