TCCS – Hiện nay, các thế lực thù địch, phản động, cơ hội chính trị ra sức thực hiện âm mưu “phi chính trị hóa” quân đội, không ngừng xuyên tạc bản chất, mục tiêu chính trị của Quân đội nhân dân Việt Nam. Trước sự chống phá của các thế lực thù địch, cần nhận thức đúng đắn, đầy đủ Đảng lãnh đạo tuyệt đối, trực tiếp về mọi mặt đối với Quân đội nhân dân là nguyên tắc quyết định sự trưởng thành, chiến thắng của Quân đội nhân dân Việt Nam.
Nhận diện các luận điệu xuyên tạc của các thế lực thù địch
Các thế lực thù địch, phản động, cơ hội chính trị tung ra các luận điệu hòng “phi chính trị hóa”, “phi Đảng hóa”, “quốc hữu hóa” quân đội với lý lẽ kiểu “quân đội đứng ngoài chính trị”, “quân đội chỉ của quốc gia, dân tộc” và có nhiệm vụ “bảo vệ sự toàn vẹn lãnh thổ quốc gia và phục vụ nhân dân chứ không phải bảo vệ chế độ”(?!). Chúng rêu rao rằng, đặt Quân đội dưới sự lãnh đạo tuyệt đối, trực tiếp, về mọi mặt của Đảng là sai lầm. Có thể thấy, các luận điệu xuyên tạc này đều nhằm mục đích kích động, chia rẽ mối quan hệ hữu cơ giữa Đảng với quân đội, tách quân đội khỏi sự lãnh đạo của Đảng, tiến tới vô hiệu hóa quân đội, từ đó mưu đồ lật đổ chế độ xã hội chủ nghĩa ở nước ta. Cụ thể:
Về chức năng của quân đội, chúng tung ra nhiều luận điệu bề ngoài tỏ vẻ thân thiện, như “Quân đội nhân dân Việt Nam không nên thực hiện sản xuất, lao động mà chỉ thuần túy làm nhiệm vụ quốc phòng, an ninh”; “quân đội không làm kinh tế là sự đột phá về tư duy” và làm kinh tế thì “lợi ít, hại nhiều”, gây thất thoát, lãng phí cho nhà nước, nhân dân…; quân đội tham gia phát triển kinh tế là sai lầm; Đảng, Nhà nước đang “dung túng”, “o bế” quân đội, cho quân đội thực hiện chức năng sản xuất để thực hiện những lợi ích riêng; rằng quân đội chỉ cần thực hiện chức năng đội quân chiến đấu chứ không cần chức năng đội quân công tác, đội quân lao động, sản xuất(?!)
Đường lối đối ngoại về quốc phòng, an ninh của Việt Nam. Xét về chính sách quốc phòng, Đảng, Nhà nước ta đang nhất quán thực hiện chủ trương “bốn không”, bao gồm không tham gia các liên minh quân sự, không là đồng minh quân sự của bất kỳ nước nào; không cho bất cứ nước nào đặt căn cứ quân sự ở Việt Nam; không dựa vào nước này để chống nước kia; không sử dụng vũ lực hoặc đe dọa sử dụng vũ lực trong quan hệ quốc tế. Thế nhưng, chúng lại tìm mọi cách phủ nhận chủ trương “bốn không” của Đảng và Nhà nước ta, nào là khăng khăng rằng, chính sách “bốn không” là “tự trói tay chân mình”; là “không đủ khả năng để bảo vệ chủ quyền lãnh thổ”, là lạc hậu, lỗi thời, không phù hợp với thực tế, đi ngược lại xu thế toàn cầu hóa. Chúng xuyên tạc, Đảng và Nhà nước Việt Nam làm như vậy với mục đích riêng và phục vụ cho lợi ích của Đảng, chứ không phải vì lợi ích của dân tộc, vì sự thịnh vượng và phát triển của đất nước, khu vực.
Vấn đề xây dựng quân đội cách mạng, chính quy, tinh nhuệ, hiện đại. Chúng xuyên tạc rằng đó là sự đầu tư không thích đáng, ngụy biện thời bình không cần xây dựng lực lượng vũ trang, hiện đại hóa quân đội, đó là sự “lãng phí, tốn kém”, ảnh hưởng đến phát triển kinh tế đất nước; đặc biệt, trong điều kiện Việt Nam đang đẩy mạnh quan hệ đối ngoại, hợp tác toàn diện, sâu rộng với các nước, các đối tác, tổ chức quốc tế… thì càng không có nguy cơ xảy ra xung đột, chiến tranh, nên không cần xây dựng quân đội hiện đại. Chúng hô hào chủ trương này là sự “dung túng” của Đảng, Nhà nước đối với quân đội và để quân đội giữ vững và bảo vệ lợi ích của Đảng. Chúng lợi dụng sai phạm của một số cán bộ cao cấp xuyên tạc xây dựng quân đội hiện đại chính là “mảnh đất màu mỡ” cho nạn tham nhũng “đâm chồi, nảy lộc”. Chúng hô hào rằng, các vấn đề liên quan đến quân sự, quốc phòng phải được nhân dân bàn bạc công khai và quyết định thông qua những “diễn đàn dân chủ”; lợi dụng chủ trương tinh giản biên chế trong quân đội để kích động, quy chụp về lợi ích nhóm, đấu đá quyền lực, thanh trừ lẫn nhau; vu cáo với các luận điệu kiểu như “ngân sách quốc phòng cao gấp nhiều lần ngân sách giáo dục”, “giáo dục Việt Nam đi về đâu”, “phát triển hay mị dân”…
Công tác chính sách đối với cán bộ về hưu, lão thành cách mạng, người có nhiều cống hiến trong các cuộc kháng chiến chống xâm lược. Bất chấp truyền thống, đạo lý “Uống nước nhớ nguồn”, “Đền ơn đáp nghĩa” tốt đẹp của dân tộc, chúng phủ nhận một cách vô căn cứ đường lối, chính sách của Đảng, Nhà nước ta đối với người có công, “đánh lận con đen” rằng Đảng, Nhà nước ưu ái cho cán bộ quân đội, để họ có cuộc sống hưởng lạc, “công thần” với mục đích để bảo vệ lợi ích riêng của Đảng mà thôi. Chúng tìm mọi cách bôi nhọ đời tư, thân thế, sự nghiệp của các đồng chí lãnh đạo, nguyên lãnh đạo Đảng, Nhà nước, Bộ Quốc phòng, cố tình hạ thấp uy tín, danh dự, phẩm chất, nhân cách “Bộ đội Cụ Hồ”.
Đối với công tác phòng, chống tham nhũng ở nước ta, chúng xuyên tạc, nào là quân đội là “vùng cấm”, không có việc đấu tranh phòng, chống tham nhũng trong quân đội, có chăng cũng chỉ làm sơ sơ, theo kiểu “gọi là”, làm “cho có”, làm ở cấp nhỏ, cấp lãnh đạo lớn không dám làm, không dám đụng đến, bởi quân đội được Đảng “dung túng”, “nâng đỡ”, “bao che”, “hậu thuẫn, là “quốc gia” trong “quốc gia”…; nào là quân đội bị phanh phui tham ô, tham nhũng, lãng phí, tiêu cực thì sẽ mất uy tín, không thể là vỏ bọc để bảo vệ lợi ích của Đảng nên Đảng phải “bao che” khuyết điểm, suy thoái tư tưởng chính trị, đạo đức lối sống của cán bộ quân đội, nhất là cán bộ cấp chiến dịch, chiến lược, với mục đích là bảo vệ sự độc tôn lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam.
Bản chất, mục tiêu chính trị của Quân đội luôn gắn với bản chất giai cấp và nội dung của Nhà nước
Luận điệu “Đảng Cộng sản Việt Nam dung túng cho Quân đội”, “nuôi dưỡng Quân đội để tạo vỏ bọc bảo vệ lợi ích của Đảng” là luận điệu không đúng sự thật; không có căn cứ khoa học, thực tiễn, là luận điệu được lập luận theo lối xảo trá, “đánh lận con đen”, thổi phồng vụng về, xuyên tạc bản chất, kích động người dân có những hành động thiếu kiểm soát. Bởi lẽ:
Thứ nhất, từ lý luận chủ nghĩa Mác – Lê-nin và thực tiễn lịch sử ra đời, phát triển của quân đội đã chỉ rõ, quân đội nào cũng đều do giai cấp thống trị xã hội đó tổ chức ra, là công cụ chuyên chính bảo vệ lợi ích, địa vị thống trị của giai cấp ấy. “Bản chất giai cấp và nội dung của nhà nước như thế nào thì quân đội – người bảo vệ lợi ích của nó như thế ấy”(1). Quân đội nhân dân Việt Nam là quân đội kiểu mới của giai cấp công nhân do Đảng Cộng sản Việt Nam và Chủ tịch Hồ Chí Minh tổ chức, lãnh đạo, giáo dục và rèn luyện, ra đời trước khi nhân dân ta giành được chính quyền, thành lập nhà nước. Do đó, sự lãnh đạo của Đảng trở thành nguyên tắc trong xây dựng quân đội, quyết định bản chất giai cấp, mục tiêu lý tưởng chiến đấu, sự trưởng thành, lớn mạnh và chiến thắng của Quân đội. Sự lãnh đạo tuyệt đối, trực tiếp về mọi mặt của Đảng đối với Quân đội và sự trung thành tuyệt đối của Quân đội đối với Đảng là hai mặt thống nhất, có mối quan hệ biện chứng, không thể tách rời.

Khối chiến sĩ Đặc nhiệm dù diễu binh, diễu hành kỷ niệm 50 năm Ngày Giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước _Ảnh: TTXVN
Bản chất giai cấp, mục tiêu chiến đấu, chức năng, nhiệm vụ của quân đội phụ thuộc vào bản chất giai cấp, mục đích chính trị của nhà nước tổ chức ra và nuôi dưỡng nó, không có quân đội trung lập về chính trị, quân đội đứng ngoài giai cấp và nhà nước. Trong xã hội có giai cấp, không bao giờ có quân đội đứng ngoài chính trị, không mang bản chất chính trị của giai cấp, nhà nước nào. V. I. Lê-nin khẳng định: “Hiện nay, cũng như trước kia và sau này, quân đội sẽ không bao giờ có thể trung lập được”(2). Thực tiễn lịch sử nhân loại chứng minh rằng, sự nghiệp cách mạng và con đường phát triển của mỗi quốc gia, dân tộc, bao giờ cũng do một lực lượng chính trị đại biểu cho lợi ích quốc gia, dân tộc lãnh đạo. Lực lượng chính trị ấy sẽ tổ chức, lãnh đạo quân đội, bảo đảm cho nó thực sự là công cụ bạo lực vũ trang của lực lượng chính trị đại biểu cho lợi ích quốc gia, dân tộc đang lãnh đạo, dẫn dắt dân tộc đó phát triển. Điều này cho thấy rõ tính chất phi lý, phản khoa học của cái gọi là “quân đội phi giai cấp”. Đảng Cộng sản Việt Nam là người lãnh đạo, dẫn dắt nhân dân Việt Nam đấu tranh giành độc lập dân tộc, mang lại quyền tự do, dân chủ, hòa bình, hạnh phúc cho nhân dân. Do đó, Đảng lãnh đạo Quân đội là tất yếu và Quân đội mang bản chất giai cấp công nhân của Đảng Cộng sản Việt Nam. Đảng ta luôn quan tâm chăm lo xây dựng Quân đội về chính trị, củng cố, tăng cường bản chất giai cấp công nhân, chú trọng xây dựng Quân đội vững mạnh về chính trị, làm cơ sở nâng cao chất lượng tổng hợp, sức mạnh chiến đấu. Mối quan hệ giữa Đảng với Quân đội là mối quan hệ lãnh đạo và phục tùng, Đảng giữ vai trò lãnh đạo đối với Quân đội bằng một cơ chế đặc thù, bảo đảm cho Đảng thường xuyên giữ vững sự lãnh đạo tuyệt đối, trực tiếp về mọi mặt. Thực tiễn đó là không thể phủ nhận, hơn thế còn là minh chứng thuyết phục nhất để bác bỏ mọi luận điểm xuyên tạc, kích động đòi tách Quân đội ra khỏi sự lãnh đạo của Đảng.